Thứ Tư, 14 tháng 9, 2016

Đi thiên lý tìm công lý

ĐI THIÊN LÝ TÌM CÔNG LÝ
GẶP NHÀ BÁO ĐÀO PHƯƠNG NGUYÊN ( tức NGUYỄN ĐỨC ĐẠO)
Đỗ Hoàng
Tết Bính Thân, gia đình tôi về Huế ăn tết.  Sáng mồng ba Tết, tôi đến thăm nhà nhà thơ Vĩnh Nguyên. Anh rủ tôi xuống thăm một nhân vật rất kỳ lạ “ Người viết thư tố cáo lên Tổng Bí thư Đảng của mình về Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng Ban Tư tưởng - Văn Hóa Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Khoa Điềm không phải Đảng viên”. Đó là nhà báo Đào Phương Nguyên (tức Nguyễn Đức Đạo).
 Tôi đọc thư tố cáo của anh lâu lắm rồi, gần chục năm, trước Đại hội X của Đảng Cộng sản Việt Nam. Thập kỷ 80 công tác ở Báo Đảng (báo Dân)  tôi có nghe mang máng chuyện ấy. Ra Hà Nội học rồi ở lại công tác, tôi cũng nghe nhà văn Cao Tiến Lê - Trưởng Ban Kiểm tra Hội Nhà văn Việt Nam nói: Nguyễn Khoa Điềm bị tố cáo không Đảng viên! Lúc ấy nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm là Thứ trưởng Bộ Văn hóa - Thông tin - Du lịch và Tổng Thư ký Hội Nhà văn Việt Nam.  Như đã nhiều lần nói, tôi không tin việc đó có thật.Tôi không ngạc nhiên với các nhân vật gián điệp luồn sâu leo cao. Thể chế nào cũng có, thời đại nào cũng có. Thể chế càng toàn trị, độc tài thì càng có nhiều nhân vật siêu nhân như thế xuất hiện. Tàu phong kiến có Lã Bất Vỵ, Nga Sô có Beria,  Việt Nam Cộng Hòa có Vũ Ngọc Nhạ cố vấn đặc biệt cho Ngô Tổng thống. Việt Nam Cộng sản tuy không có cỡ bự như vậy như cũng có Nguyễn Tư Thoan, Nguyễn Hà Phan, Mai Ái Trực, và tiếp đến là Nguyễn Khoa Điềm. Nghe đồn thổi trên mạng còn có tình báo vỹ đại Hồ Tập Chương!
 Đào Phương Nguyên người tầm thước, mặt vuông, cương trực. Ông vẫn nói giọng đậm chất Quảng Trị. Anh nói thẳng suy nghĩ của mình nên tôi đồng cảm ngay: - Nguyễn Quang Hà rất bồi bút. Trước viết tâng bốc Hồ Xuân Mãn (nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên - Huế  hai nhiệm kỳ) nay lại viết hạ bệ Mãn, tố cáo Mãn không Đảng viên nữa đấy!
 - Em có đọc thư tố cáo Nguyễn Khoa Điềm không Đảng viên mà luồn sâu leo cao của anh - Tôi nói - Có thật không anh?
- Anh 54 tuổi Đảng mà anh tố láo ? - Anh Đào Phương Nguyên quắc mắt trừng tôi.
- Em “ thẩm tra “thôi - Tôi cười xòa.
- Thằng Nguyễn Khoa Điềm chưa bao giờ Đảng viên, không có ai giới thiệu hắn vào Đảng, tui nói với chú mi như vậy - Anh Nguyên quả quyết.
- Sao anh ta lên tận chín tầng trời?  - Tôi nghi vấn?
-  Vì con của Hải Triều, nhờ Tố Hữu, Lê Đức Anh nâng đỡ, nhờ Nguyễn Khoa Bội
Lan, Trần Hoàn nữa...- Anh Đạo đáp.bảo: - Chị Lan không giữ chức vụ gì nhưng lf đồng hương Huế, chị quen biết và có ảnh hưởng đến nhiều các vị chức sắc, chị tác động
Tôi nói: - Nguyễn Khoa Bội Lan chỉ làm văn học có chức vị gì đâu.
Anh Đạo bảo: - Chị Bội Lan là đồng hương Huế với Điềm cũng tác động đến các vị chức sắc ủng hộ Điềm!
Sau đó anh kể lại cuộc thiên lý đi tìm công lý của anh  
 Trước Hội nghị Trung ương lần thứ 4 Ban chấp hành Trung ương Đảng khóa VIII, tôi ra Hà Nội gặp anh Lê Khả Phiêu. Anh Phiêu lúc đó chưa Tổng Bí thư,  mới Thưởng trực Ban Bí thư. Anh nói sẽ giải quyết ngay. Tôi gặp anh Trương Vĩnh Trọng - Trưởng Ban Nội chinh Trung ương. Anh Trọng nói:
- Anh không bảo vệ cháu anh sao ?
Tôi đốp ngay:
- Tôi bảo vệ Đảng, bảo vệ sự trong sáng của Đảng. Đảng không được để kẻ lưu manh, giảo hoạt luồn sâu leo cao phá hoại thanh danh của Đảng như vậy. Dù kẻ đó là con, cháu tôi đi nữa!

TB: Tôi thành thật xin lỗi Ban biên tập vì đưa thời gian không đúng – Đỗ Hoàng


Và thư tố cáo của anh đây:

HIẾN DÂNG TRỌN ĐỜI
(Hồi ký)
Đào Phương Nguyên - Nguyễn Đức Đạo
PHẦN XIII (tiếp theo)
TRỞ VỀ QUÊ MẸ TRỊ THIÊN
Hai tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên thời kỳ đầu kháng chiến chống Mỹ chung với Liên Khu 5. Nhiều đồng chí lãnh đạo hai tỉnh như Trương Chí Công (tức là Công Kính), đồng chí Hồ Sỹ Thản và đồng chí Bùi San, Nguyễn Húng, Bảy Tiến đều bổ sung váo Cấp ủy Liên Khu 5.
 Đầu năm 1966, giặc Mỹ đưa quân ra Đường 9 - Khe Sanh, xây hàng rào điện tử Macnamara từ Dốc Miếu - Cồn Tiên kéo dài tận Đầu Mâu - Cam Lộ. Tham vọng của giặc Mỹ là ngăn chặn chi viên miền Bắc vào miền Nam. Chúng còn lớn tiếng hô hào Bắc tiến lấp sông Bên Hải, tiến công ra Bắc hòng đè bẹp ý chí cách mạng kiên cường của quân dân Quảng Trị. Từ đó vùng đất Trị Thiên trở thành chiến trường ác liệt và nóng bỏng. Để đối phó với chúng, Trung ương quyết định” tách hai tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên thành phân khu Bắc trực thuộc Trung ương chỉ đạo. Dần về sau phân khu Bắc thành” Khu Trị Thiên Huế” độc lập.
  Để trở về xây dựng lực lượng mạnh cho Trị Thiên, các anh em ở Khu 5 đều được điều động về quê hương. Tôi là lính nhưng được điều động về bộ phận Thông tấn xã Giải phóng Trị Thiên Huế.
VỀ VỚI QUÊ MẸ TRIỆU PHONG QUẢNG TRỊ

 Về Trị Thiên đúng ngày 10- 10 -1966, đồng chí Trương Chí Công ở Khu 5 ra, từng biết tôi công tác trong đó. Nhưng Khu ủy mới thành lập. Bộ phận thông tấn, báo chí chưa có người, nên đồng chí Công Kính giới thiệu tôi về Quảng Trị và giao nhiệm vụ bổ sung vào Huyện uỷTriệu Phong góp phần lãnh đạo phong trào quần chúng khởi nghĩa ở đồng bằng (còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét