THƠ MÙA THU
Đỗ Hoàng
MƯA THU
Mưa thu về đột ngột
Lá bay đầy ngoài hiên
Âm vang xô xào xạc
Như mùa con nước lên
Giật mình cơn gió lạnh
Nhắc nhở gì với ta
Hơi thu nồng nồng đến
Đêm bay nhiều hương hoa
Ngoài kia trăng không sáng
Mây thu đi về đâu?
Sao cỏ cây yên lặng?
Cho rừng thêm thẩm sâu.
Muôn nỗi lòng man mát
Lâng lâng đêm thu về
Mưa ngoài xa rơi lạc
Một tiếng buồn giữa quê!
Đêm này ai thương nhớ?
Thu còn trở lại không?
Lòng ra ai nhắc nhở?
Mà nhớ nhung khôn cùng!
Trăm năm ai quên nhớ
Thu còn trở lại không?
Quân Y viện 44 tháng 7 năm 1973
GIAO MÙA
Trời thêm một ngày mưa
Đất vắng ươm tơ nắng
Mùa thu ơi! Mùa thu!
Hạt sương huyền xứ mộng!
Kỷ niệm thành xa xôi
Lưng trời trôi mây xám
Ai chưa kịp nhắn lời
Ánh mắt trong sâu thẳm!
Mưa đi, rồi người đi
Phương trời càng vắng lặng
Khuyết đi một hàng mi
Vắng dần tà áo trắng!
Bao năm rồi vẫn thế
Trời thêm một ngày mưa
Đất vàng ươm tơ nắng
Mùa thu! Ơi Mùa thu!
Hạt sương huyền xứ mộng!
Hà Nội 1997
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét