GIỮ GÌN SỰ TRONG SÁNG THƠ VIỆT
DỊCH VÔ LỐI TẮC TỴ CỦA HOÀNG VŨ THUẬT
DỊCH VÔ LỐI TẮC TỴ CỦA HOÀNG VŨ THUẬT
Hoàng Vũ Thuật
Mãi Viên Trà
nhiều lúc trò chuyện chiếc bàn con
không muốn thêm ai khác
nhưng nỗi hẫng hụt thường chống lại tôi
như người ta ném đá vào dòng chữ
tách chúng ra khỏi nhau
sự dính kết làm họ bực tức
tuồng bị ném đá
không muốn thêm ai khác
nhưng nỗi hẫng hụt thường chống lại tôi
như người ta ném đá vào dòng chữ
tách chúng ra khỏi nhau
sự dính kết làm họ bực tức
tuồng bị ném đá
tôi nâng ly trà quánh đặc
tìm một nét nhìn
lâu rồi không gặp
ngu¬ời xa lạ tôi ơi
đôi mắt buồn hơn màu trà khuya sóng sánh
tìm một nét nhìn
lâu rồi không gặp
ngu¬ời xa lạ tôi ơi
đôi mắt buồn hơn màu trà khuya sóng sánh
tôi ghi bao điều vụt tới
nhịp thở mái nhà
tiếng kêu con suối khô
dây hoa bò bên triền núi
nhịp thở mái nhà
tiếng kêu con suối khô
dây hoa bò bên triền núi
nấp du¬ới cánh lá bồ đề màu phật
một cô bé một thiếu nữ một ngu¬ời mẹ
cô bé vắt tuổi thơ qua đồi sim
thiếu nữa mu¬ời sáu lần trăng đỏ
người mẹ đội nước lên chùa
một cô bé một thiếu nữ một ngu¬ời mẹ
cô bé vắt tuổi thơ qua đồi sim
thiếu nữa mu¬ời sáu lần trăng đỏ
người mẹ đội nước lên chùa
dính kết vào nhau
linh hồn tôi
dính vào cành lá
linh hồn tôi
dính vào cành lá
3/2006
(1) Bài in tren Tạp chí Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam năm 2006
(1) Bài in tren Tạp chí Diễn đàn Văn nghệ Việt Nam năm 2006
Dịch:
Thơ đề tặng
Quán Mãi Viên Trà
Quán Mãi Viên Trà
Nhiều lúc bên chiếc bàn con
Chỉ mình không muốn thêm còn có ai.
Nỗi hẫng hụt chống lại rồi.
Đá tương vào chữ như người ném đau.
Chỉ mình không muốn thêm còn có ai.
Nỗi hẫng hụt chống lại rồi.
Đá tương vào chữ như người ném đau.
Ngỡ là tách chúng rời nhau
Tôi càng tức tối mình đầu dính keo.
Tuồng như bị đá quá nhiều
Ly trà đặc quánh, tôi liều mấy phin.
Tôi càng tức tối mình đầu dính keo.
Tuồng như bị đá quá nhiều
Ly trà đặc quánh, tôi liều mấy phin.
Mắt căng tìm một nét nhìn
Lâu rồi không gặp người tình tôi ơi!
Mắt buồn, trà sánh khuya vơi
Bao điều vụt đến tôi thời kịp ghi
Lâu rồi không gặp người tình tôi ơi!
Mắt buồn, trà sánh khuya vơi
Bao điều vụt đến tôi thời kịp ghi
Mái nhà thở nhịp thầm thì
Tiếng kêu khát bỏng lầm lỳ suối khô
Bên triền núi dây hoa bò
Ẩn mình dưới lá bồ đề Phật thiêng
Tiếng kêu khát bỏng lầm lỳ suối khô
Bên triền núi dây hoa bò
Ẩn mình dưới lá bồ đề Phật thiêng
Một thiếu nữ, một mẹ hiền
Tuổi thơ cô lẻ vắt triền đồi sim
Mười sáu lần trăng đỏ in
Người mẹ đội nước chân ghim lên chùa.
Tuổi thơ cô lẻ vắt triền đồi sim
Mười sáu lần trăng đỏ in
Người mẹ đội nước chân ghim lên chùa.
Kết vào nhau tựa thêu thùa
Linh hồn tôi với ngải bùa cỏ cây!
Linh hồn tôi với ngải bùa cỏ cây!
Hà Nội ngày 7 – 9 – 2006
Hoàng Vũ Thuật
Nguyên văn(1)
Nguyên văn(1)
Viết dưới tượng Êxênhin (2)
Tặng TS Nguyễn Huy Tuấn
hai người đàn ông thổi kèn
vừa thổi, vừa nhảy
ngôn thanh tám mươi năm trước
vòng người cuộn thắt
vừa thổi, vừa nhảy
ngôn thanh tám mươi năm trước
vòng người cuộn thắt
ngực áo tháo tung
Êxênhin đứng mà đang chạy
dòng chữ bị săn đuổi
Êxênhin đứng mà đang chạy
dòng chữ bị săn đuổi
thơ làm được gì
thế kỷ của những thế kỷ
lốc xoáy ngang đầu
lớp lớp phế hưng gối chồng
nơi bức tường dày một mét
thế kỷ của những thế kỷ
lốc xoáy ngang đầu
lớp lớp phế hưng gối chồng
nơi bức tường dày một mét
mắt Êxênhin đẫm nước
đôi mắt người đang yêu
rừng mọc dưới bờ mi
phập phồng hoa bồ công anh
phập phồng nụ hôn mãn nguyện
trang sách thở trên đá
đôi mắt người đang yêu
rừng mọc dưới bờ mi
phập phồng hoa bồ công anh
phập phồng nụ hôn mãn nguyện
trang sách thở trên đá
những sợi dây vẫn chờ lơ lững
quanh cổ nhà thơ
thít dần thít dần
chầm chậm.
quanh cổ nhà thơ
thít dần thít dần
chầm chậm.
tiếng kèn vỡ vụn
máu trào sau nụ hôn
máu trào sau nụ hôn
Matxcơva 13—2006
(1)Bài in trên Tạp chí Thơ số 5 – 2006
(2) Nhà thơ Nga ( 1895 – 1925 )
(1)Bài in trên Tạp chí Thơ số 5 – 2006
(2) Nhà thơ Nga ( 1895 – 1925 )
Dịch:
Viết dưới tượng Êxênhin
Hai gã đực thổi kèn.
Vừa thổi, vừa vọt bước
Lời kêu trăm năm trước,
Đau thắt cả hồn người!
Vừa thổi, vừa vọt bước
Lời kêu trăm năm trước,
Đau thắt cả hồn người!
Ngực áo tháo tung rời,
Êxênhin đang chạy.
Thi nhân bị phang gậy.
Chúng săn lùng thư thi!
Êxênhin đang chạy.
Thi nhân bị phang gậy.
Chúng săn lùng thư thi!
Thơ nào có nghĩa gì?
Những thế kỷ lốc xoáy
Hưng thịnh đời là vậy.
Dưới chân tượng đá này!
Những thế kỷ lốc xoáy
Hưng thịnh đời là vậy.
Dưới chân tượng đá này!
Êxênhin chau mày.
Ánh mắt tình diễm lệ
Bờ mi rừng hoang phế
Phập phồng bồ công anh!
Ánh mắt tình diễm lệ
Bờ mi rừng hoang phế
Phập phồng bồ công anh!
Chưa đã nụ hôn thần.
Hồn thơ buồn trên đá!
Thòng lọng đời chẹt cổ
Để phận số thít dần!
Hồn thơ buồn trên đá!
Thòng lọng đời chẹt cổ
Để phận số thít dần!
Những tiếng kêu thất thanh.
Nụ hôn trào vọt máu!
Nụ hôn trào vọt máu!
Hà Nội ngày 18-1-2008
Hoàng Vũ Thuật
Nguyên bản
Nguyên bản
Người di gan (1)
người di gan không buồn
chỉ biết hát
nhiệt cuồng và mê loạn
chỉ biết hát
nhiệt cuồng và mê loạn
người di gan không đau
chỉ biết múa
vũ điệu ngã nghiêng phố xá
rạch ríu làm xiếc diễn tuồng
chỉ biết múa
vũ điệu ngã nghiêng phố xá
rạch ríu làm xiếc diễn tuồng
người di gan không khóc
chỉ biết cười
chào mời đổi chác
giơ tay xin giơ tay vẫy mặt trời
chỉ biết cười
chào mời đổi chác
giơ tay xin giơ tay vẫy mặt trời
người di gan không mệt
quấn trong tấm chăn khẳn mặn mồ hôi
quần thảo đêm đêm hạnh phúc
nối dài dòng người mải miết
quấn trong tấm chăn khẳn mặn mồ hôi
quần thảo đêm đêm hạnh phúc
nối dài dòng người mải miết
người di gan bị đánh cắp mọi thứ
chỉ còn trái đất thênh thênh
ngôi nhà không mái
trái đất di gan
chỉ còn trái đất thênh thênh
ngôi nhà không mái
trái đất di gan
Matxcơva 3-7-2006
(1) Bài in trên Tạp chí Thơ số 5 -2006
Dịch:
Người Di gan
Người Di gan quên buồn
Khi họ nhảy, họ hát
Nhiệt cuồng và mê thác
Để qua ngày, qua đêm!
Khi họ nhảy, họ hát
Nhiệt cuồng và mê thác
Để qua ngày, qua đêm!
Người Di gan đau thêm
Khi vừa hát, vừa múa
Vũ điệu nghiêng phố xá
Thân làm xiếc, diễn tuồng!
Khi vừa hát, vừa múa
Vũ điệu nghiêng phố xá
Thân làm xiếc, diễn tuồng!
Người Di gan thậm buồn.
Tiếng cười thay tiếng khóc
Khi chào mời, đổi chác,
Ngửa tay ăn xin đời!
Tiếng cười thay tiếng khóc
Khi chào mời, đổi chác,
Ngửa tay ăn xin đời!
Người Di gan thay trời!
Lưng mồ hôi khẳn mặn (1)
Đêm hạnh phúc tròn trặn
Trong quần thảo tình si!
Lưng mồ hôi khẳn mặn (1)
Đêm hạnh phúc tròn trặn
Trong quần thảo tình si!
Người Di gan còn gì?
Giữa trời xa cao rộng.
Không mái nhà hoang trống
Trái đất người Di gan!
Giữa trời xa cao rộng.
Không mái nhà hoang trống
Trái đất người Di gan!
Hà Nội ngày 18-1-2008
(1) Quá mặn và thổi
(1) Quá mặn và thổi
1- Hoàng Vũ Thuật
2- Đỗ Hoàng
Ký họa của Họa sỹ Hải Bằng (Vĩnh Tôn)
2- Đỗ Hoàng
Ký họa của Họa sỹ Hải Bằng (Vĩnh Tôn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét